Thursday, October 16, 2014

Bài thơ "Tiếng ru" và bài thơ "Tre Việt Nam"

Có 2 bài thơ để lại ấn tượng sâu đậm trong thời học sinh mà đến giờ vẫn theo mình trên mọi nẻo đường !Đó là bài thơ "Tiếng ru" và bài "Tre Việt Nam" !!!



  1. Bài thơ "Tiếng ru" của Tố Hữu !!!



Con ong làm mật, yêu hoa 
Con cá bơi, yêu nước; con chim ca, yêu trời 
Con người muốn sống, con ơi 
Phải yêu đồng chí, yêu người anh em. 

Một ngôi sao chẳng sáng đêm 
Một thân lúa chín, chẳng nên mùa vàng 
Một người - đâu phải nhân gian 
Sống chăng, một đốm lửa tàn mà thôi! 

Núi cao bởi có đất bồi 
Núi chê đắt thấp núi ngồi ở đâu ? 
Muôn dòng sông đổ biển sâu 
Biển chê sông nhỏ, biển đâu nước còn ? 

Tre già yêu lấy măng non 
Chắt chiu như mẹ yêu con tháng ngày 
Mai sau con lớn hơn thày 
Các con ôm cả hai tay đất tròn.



Và bài thơ "Tre Việt Nam" của Nguyễn Duy !!!




Tre xanh
Xanh tự bao giờ?
Chuyện ngày xưa... đã có bờ tre xanh

Thân gầy guộc, lá mong manh
Mà sao nên lũy nên thành tre ơi?
Ở đâu tre cũng xanh tươi
Cho dù đất sỏi đất vôi bạc màu

Có gì đâu, có gì đâu
Mỡ màu ít chắt dồn lâu hoá nhiều
Rễ siêng không ngại đất nghèo
Tre bao nhiêu rễ bấy nhiêu cần cù
Vươn mình trong gió tre đu
Cây kham khổ vẫn hát ru lá cành
Yêu nhiều nắng nỏ trời xanh
Tre xanh không đứng khuất mình bóng râm

Bão bùng thân bọc lấy thân
Tay ôm tay níu tre gần nhau thêm
Thương nhau tre không ở riêng
Lũy thành từ đó mà nên hỡi người
Chẳng may thân gãy cành rơi
Vẫn nguyên cái gốc truyền đời cho măng
Nòi tre đâu chịu mọc cong
Chưa lên đã nhọn như chông lạ thường
Lưng trần phơi nắng phơi sương
Có manh áo cộc tre nhường cho con

Măng non là búp măng non
Đã mang dáng thẳng thân tròn của tre
Năm qua đi, tháng qua đi
Tre già măng mọc có gì lạ đâu

Mai sau,
Mai sau,
Mai sau...
Đất xanh tre mãi xanh màu tre xanh!


(sưu tầm)

No comments:

Post a Comment